đường con đi
-- In bài hát
- Thăng 1/2 note
- Giáng 1/2 note
- Tăng 1 font size
- giảm 1 font size
1. Ngài sai []Ctôi đi vào
[
F
]
đời, niềm tin
[
G
]
vui gieo lòng
[
C
]
người, Ngài sai
[
F
]
tôi đi mọi
[
C
]
nơi.
Dù tim
[
E7
]
tôi còn băng
[
Am
]
giá, rồi mai
[
Dm
]
đây sẽ nhạt
[
G
]
nhòa, tình thương
[
G7
]
yêu mãi đậm
[
C
]
đà.
ĐK. Đường con
[
G
]
đi Chúa
[
C
]
ơi, dù xa
[
Am
]
xăm vẫn vui. Vì tương
[
Dm
]
lai đồng lúa
[
E7
]
mới, bước gieo
[
Am
]
trong ngậm
[
Dm
]
ngùi, sẽ tươi
[
G7
]
vui gặt
[
C
]
về, lúa thơm
[
Dm
]
tho gánh đầy
[
G
]
vai.
Đường thương
[
G
]
yêu Chúa
[
C
]
ơi, là đi
[
A
]
trong nắng tươi. Rồi mai
[
G7
]
đây rừng thêm
[
C
]
lá, núi thêm
[
Am7
]
hoa ngạt
[
Dm
]
ngào, trái tim
[
G7
]
yêu dạt
[
C
]
dào, tiếng reo
[
C7
]
ca khúc nhiệm
[
C
]
mầu.
2. Kìa xưa con khi vào đời, hồn hăng say quá đẹp ngời, nở mênh mông hoa rực tươi.
Dù gian nan mồ hôi thắm, tình thương yêu chứa ngập lòng, vẫn đi gieo Tin Mừng nồng.
3. Về muôn phương đi mọi miền, liều hy sinh thân dịu hiền, mà môi con mãi cười duyên.
Dù bao đêm nằm không ngủ, lòng hăng say vẫn tràn bờ, dù gian nan con chẳng từ.
4. Rồi hôm xưa có một ngày, ngồi nghe mưa bay ngập đầy, hồn tê mê rã rời vai.
Hồn con như loài chim bé, sợ rã cánh giữa bầu trời, này thân con đã mệt nhoài.
5. Lòng bâng khuâng sẽ nhủ lòng, đường gai chông gió mịt mùng, ngày thâm u trong trời giông.
Đường phong ba nỗi bão táp, lòng héo hắt thấy ngại ngùng, hồn cô đơn thêm lạng lùng.
6. Rồi tin yêu sáng nhịp đường, từ cao xanh đến nhẹ nhàng, hồn cô đơn nay lửa hong.
Và con đi vào nối tiếp, làn gió mát suốt đường trường, đường xưa nay thêm đẹp hồng.