đưa môn sinh lên núi

-

Lê Phú Hải

  • 0
Thêm thông tin
  • In bài hát
  • Thăng 1/2 note
  • Giáng 1/2 note
  • Tăng 1 font size
  • giảm 1 font size
(Click vào hình để xem hoặc tải file sheet nhạc)
Xin cảm ơn tác giả, cũng là chủ của trang web Thư viện âm nhạc, tác giả Đinh Công Huỳnh đã cho phép trang web sử dụng file PDF từ trang.

1. Người [ G ] đưa môn sinh lên [ G7 ] núi, cao [ C ] vời khuất dấu loài [ D ] người. Tìm [ F ] nơi xa xôi hoang vắng, tâm [ D7 ] hồn bình yên thắm [ G ] tươi. Và [ C ] ánh sáng mới tuyệt [ Am ] vời, và áo trắng xoá tuyệt [ G ] vời. Người [ Am ] thay nhanh trong giây phút, hình [ D7 ] dung sáng như mặt [ G ] trời.

ĐK : Từ [ E7 ] mây xanh phán [ Am ] ra, lời [ D7 ] yêu thương tiếng [ G ] Cha: "Này [ E7 ] con Ta dấu [ Am ] yêu, lòng [ D7 ] Ta vui sướng [ Am ] nhiều." Này [ E7 ] muôn dân khắp [ Am ] nơi, cùng [ D7 ] tin nghe tiếng [ G ] Người. Nguyện [ E7 ] xin Cha dẫn [ Am ] đưa, đoàn [ D7 ] con theo dấu [ G ] xưa.

2. Người đưa môn sinh lên núi chan hoà ánh sáng tràn đầy. Lòng anh em bao vui thú xin Người định cư chốn đây. Cùng góp sức cất dựng nhà, cùng các Đấng sống mặn mà, từ đâu mây trôi che khuất , lòng kinh khiếp như mù loà.

3. Cùng môn sinh đi lên núi trông nguồn ánh sáng tuyệt vời. Vì trong đêm đen u tối gian trần buồn đau chẳng ngơi. Cùng cất tiếng hát ngợp trời, mừng Đấng Thánh đến bằng lời. Người ơi xa xôi mau tới tình yêu chốn xưa gọi mời.

Cùng tác giả Lê Phú Hải

Hãy dọn đường cho chúa đi qua hỡi trần gian hỡi trần gian. Hố sâu lấp cho đầy đồi cao mau bạt xuống san bằng, các con đường gập ghềnh nghênh đón Chúa Ngôi Hai xuống trần.

Cùng chuyên mục mùa thường niên

Linh hồn tôi ơi, hãy mau tỉnh giấc mơ màng, ngắm nhìn mà xem Thánh Nhan thần thiêng rực sáng. Áo Ngài tựa tuyết trắng, dung mạo thật vinh quang, hiển dung trong ánh sáng rỡ ràng
Trong những khó khăn cuộc đời con xin cho con luôn thấy Chúa hiện diện trong những đớn đau và buồn thương, xin cho con cảm nghiệm Ngài ở bên.
Nắng ấm hoài chứa chan Ánh mặt trời tỏa lan trần gian, trên hoa đồng thắm vui hay gai góc khô chồi. Mưa rơi đều vẫn rơi, vẫn chan hòa tưới mát cõi đời cho sông ngòi mát tươi
Phận mù lòa hành khất, tôi ngồi ăn xin giữa vệ đường cuộc đời. Chợt lòng nghe xôn xao khi vị Tôn Sư danh tiếng đã lâu đi ngang qua. Niềm hy vọng nay chan chứa đã bao năm rồi
Có một vực thẳm giữa người với người giữa người giầu có và người nghèo khó. Có, có một vực thăm bởi tay con người tự tay đào lấy. Hỡi người đừng sống hững hờ đừng sống vô tình lãng quên người anh em.